CONDEMNATIO
осуждение, присуждение, прот. absolutio (1. 27 D. 10, 2. 1. 1 D. 42, 1));condemn. tanti s. in tantum, quanti intersit possidere, quanti interfuit actoris, restitui (1. 6 D. 43, 16. 1. 8 § 4 D. 43, 26);
omnis causae nomine condemn. (1. 68 I). 6, 1);
quadrupli, tripli condemn. (1. 14 § 4. 9 D. 4, 2);
certae pecuniae (Gai. IV. 49. 52); по древнему праву обозн. ту часть формулы, по которой судья получает право осуждать или освобождать ответчика, согласно с заключением, выведенным из самого дела (Gai. IV, 39. 43. 44. 48. 52. 57. 68. 73. 86. 119. 182).