Значение слова "CONTINGERE" найдено в 1 источнике

CONTINGERE

найдено в "Латинско-русском словаре к источникам римского права"
1) трогать, коснуться чего: corpore rem contingere (1. 1 § 3 D. 41 2), быть в родстве с кем;conting. aliquem affinitate, cognatione (l. 5 § 5 D. 9. 3); sanguine (1. 12 D. 40, 2). 2) относиться, постигнуть: praesentibus omnibus. quos causa contingit, judicari oportet (1. 47 pr. D. 42, 1); (1. 1 § 14 D. 25, 4);contingit aliquem damnum (1. 15 § 18 D. 39, 2), culpa (1. 47 pr. D. 42, 1); contingi crimine (1. 1 § 2 D. 11, 4). 3) быть, иметь место, случиться: ex diversis testamentis jus coniunctionis non contingit (1. 16 D. 7, 4), sine possessione usucapio contingere non potest (1. 25 D. 41, 3); (1. 3 § 4 D. 41, 2);contingit alicui liberatio (1. 73. 98 § 6 D. 46, 3. 1. 11 § 2. 1. 13 § 3. 12 D. 46, 4), libertas (l. 4 pr. § 1 D. 40, 2); contingit absolutio (1. 1 D. 46, 4), novatio (1. 14 pr. I. 24 D. 46, 2), cognitio (1. 4 pr. D. 1, 21); partem sibi contingentem consequi (1. 16 D. 29, 5); приключаться, происходить: damna, quae casu contigerunt (1. 41 § 7 D. 40, 5); (1. 5 § 4 D. 13, 6. 1. 6. § 5 D. 28, 3): si mihi contigerit, посчастливиться (1. 38 § 2 D. 34, 2).
T: 21